VỀ NHIỆM VỤ NGHIÊN CỨU CỦA HƯỚNG Y SINH NHIỆT ĐỚI TẠI TRUNG TÂM NHIỆT ĐỚI VIỆT - NGA

Phạm Xuân Ninh1, Nguyễn Quốc Ân1
1 Viện Y sinh nhiệt đới, Trung tâm Nhiệt đới Việt - Nga

Nội dung chính của bài viết

Tóm tắt

Y sinh nhiệt đới là một trong ba hướng khoa học của Trung tâm Nhiệt đới Việt - Nga (TTNĐVN). Nhiệm vụ đầu tiên được đặt ra cho hướng này là nghiên cứu về hậu quả của chiến tranh hoá học của Mỹ ở Việt Nam và tác động của chất độc sinh thái chứa dioxin đối với sức khoẻ con người; các nhiệm vụ tiếp theo được đặt ra là: Nghiên cứu các bệnh truyền nhiễm nhiệt đới nguy hiểm; nghiên cứu khả năng thích nghi và bệnh nghề nghiệp và chuyển giao công nghệ y - sinh học từ Liên bang Nga với sự tham gia của nhiều chuyên gia công tác tại các viện, học viện của hai nhà nước.

 

Chi tiết bài viết

Tài liệu tham khảo

1. Borisov B.M., Phạm Xuân Ninh và cs., (2010), “Nghiên cứu khả năng thích nghi của phi công quân sự Việt Nam với các loại máy bay hiện đại do LB Nga sản xuất. đề xuất các biện pháp bảo vệ sức khoẻ nhằm đảm bảo an toàn bay và kéo dài tuổi bay cho phi công”, Tuyển tập báo cáo khoa học tại Hội nghị khoa học Việt - Nga: Sinh thái và sức khoẻ con người, Hà Nội 2010, tr.173-187.
2. Nguyễn Quốc Ân, Rumak V.S., (2003), “Đánh giá hậu quả y học lâu dài của chất Da cam/Dioxin ở Việt Nam”, Hội nghị khoa học Việt - Mỹ về ảnh hưởng của chất Da cam/Dioxin lên sức khoẻ con người và môi trường, Hà Nội 3-6/3/2003, tr.28-29.
3. Phạm Xuân Ninh, (2012), “Những kết quả nghiên cứu chính của hướng Y sinh nhiệt đới - Trung tâm Nhiệt đới Việt - Nga giai đoạn 1988-2012”, Tuyển tập các báo cáo tại Hội nghị khoa học: Nghiên cứu hậu quả chiến tranh hoá học và bệnh nhiệt đới, Hà Nội, tr.3-12.
4. Phạm Xuân Ninh, (2007), “Một số nhận xét về các chỉ tiêu nhân trắc và cơ cấu bệnh tật của phi công quân sự Việt Nam”, Hội nghị khoa học Quốc tế về Y học lao động và vệ sinh môi trường lần thứ III, Hà Nội 10/2008, tr.153-155.
5. Rumak V.S., Nguyễn Quốc Ân (2010), “Những kết quả nghiên cứu của Trung tâm Nhiệt đới Việt - Nga trong lĩnh vực y sinh và triển vọng phát triển”, Tuyển tập báo cáo khoa học tại Hội nghị khoa học Việt - Nga: Sinh thái và sức khoẻ con người, Hà Nội 2010, tr.72-94
6. Borisov B.M., Hoang Anh Tuyet, Quach Van Mich, Pham Xuan Ninh, (2003), “To the question of dioxin influence on the health and professional endurance of the Vietnamese pilots”, Environment and human health, St.Petersburg, p.569-570.
7. Oumnova N.V., Roumak V.S., Hoang Anh Tuyet, Sofronov G.A., (2003), “Dioxin pathology and question of the ecological genetics”, Environment and human health, St.Petersburg, p.640-642.
8. Pavlov D.S., Khjagev V.A., Roumak V.S., Sofronov G.A., (2003), “Medico- biological consequences of chemical ửa in Vietnam and the problems of ecological toxicology”, Environment and human health, St.Petersburg, p.647-648.
9. Клюев Н.А., Бродский Е.С., Юфит С.С., Румак В.С., (2003) “Загрязнение почв южного вьетнама диоксинами. Современное состояние”, Диоксины во Вьетнаме, Москва-Ханой стр.31-41.
10. Румак В.С., Позняков С.П., Умнова Н.В., Нгуен Куок Ан, (2000), Основные итоги работ тропического центра по проблеме отдаленные медико- биологические последствия химической войны США во вьетнаме и перспективы последующего развития исследований, Ханой стр.1-85.
11. Румак В.С., Павлов Д.С., Софронов Г.А, 2011, Окружающая среда и здоровье человека в загрязненных диоксинами регионах Вьетнама, Москва 271 стр.
12. Румак В.С., 2003, Диоксины-суперэкотоксиканты XXI века, Москва 243 стр
13. Софронов Г.А., (2010), “Введение в тропическую токсикологию”, Сборник пленарных докладов Росийско-вьетнамская научная конференция Экология и здоровье человека, Ханой 2010, стр. 46-58.
14. Софронов Г.А., (2010), “Токсикологические проблемы химических катастроф”, Международная вьетнамско-российская научная конференция военной медицины, Ханой 2010, стр.2-8.